Chùa Phước Lưu tọa lạc tại khu phố Lộc Thành thuộc thị trấn Trảng Bàng.
Chùa Phước Lưu được xây dựng vào giữa thế kỷ 19. Ban đầu chỉ là một cái am nhỏ, gọi là am Bà Đồng, sau này được xây dựng thành chùa nên còn được gọi là chùa Bà Đồng.
Năm 1900, Tổ Trừng Lực thuộc đời thứ 42, phái Liễu quán đã quyên góp tài chính của phật tử địa phương và cộng đồng người Hoa ở Trảng Bàng sửa chữa và mở rộng chùa, đặt tên là chùa Phước Lưu, thờ Phật phái đại Thừa Nam Bộ. Chùa Phước Lưu đánh dấu mốc lịch sử người Việt từ vùng Ngũ Quảng di cư mở cõi phương Nam tại Trảng Bàng cách đây gần hai trăm năm.
Từ lúc xây dựng đến nay đã qua bốn lần trùng tu, sửa chữa vào các năm 1943, 1946, 1975 và 1990. Đây là một ngôi chùa được xây dựng bề thế, khang trang. Hệ thống tượng phật và các đồ thờ tự có giá trị cao so với các chùa phật ở Tây Ninh. Ngoài tượng phật Di Lặc, có tượng Di Đà Tam Tôn bằng gốm thếp vàng được mang từ Trung Quốc sang (gốm sứ đời Thanh). Với 15 tượng phật được làm bằng chất liệu đất nung thành gốm sứ đời Thanh (chế tác từ Trung Quốc).
Chùa Phước Lưu là nơi còn lưu giữ nhiều tượng phật, và hiện vật cổ được tạo tác có giá trị nghệ thuật cao
Với lối kiến trúc đẹp, hòa với tổng thể thiên nhiên, với các kết cấu bằng gỗ bền chắc, đã được vinh dự giới thiệu trong quyển“Việt Nam danh lam cổ tự”.
Chùa Phước Lưu đã được công nhận là di tích lịch sử-văn hóa cấp tỉnh tại Quyết định số 180/QĐ-CT ngày 11/8/2004 của UBND tỉnh Tây Ninh.